CLOSE
Add to Favotite List

    Henry Miller

  • Ác Quỷ Trên Thiên Đàng

    Ác Quỷ Trên Thiên Đàng
    Henry Miller
    KINH THI xuất bản 1971

    Truyện Dịch Phi Hư Cấu VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 6 VIEWS 21875

    Liệu ta phải tìm đến sách, tìm đến thầy, đến khoa học, đến tôn giáo, đến triết học, liệu ta phải biết nhiều đến thế sao - tuy có là bao! - rồi mới dám sống sao? Liệu ta cứ phải hành hạ thân mình đủ tình đủ tội rồi mới hoàn toàn tỉnh ngộ và hiểu biết hay sao? [...]
    Hãy quên, hãy tha thứ, hãy từ bỏ, hãy thoái vị. Tôi cần phải nghiên cứu lá số tôi mới hiểu được sống giản dị, như thế là khôn ngoan sao? Cần phải sống với hôm qua mới biết hưởng ngày mai sao? Sao tôi lại không thể cạo bỏ ngay dĩ vãng, ngay tức khắc bắt đầu sống cho ra sống - nếu thực tình tôi muốn? Thanh thản và vui tươi... theo tôi chỉ cần muốn là được.

  • Nụ Cười Dưới Chân Thang

    Nụ Cười Dưới Chân Thang
    Henry Miller
    AN TIÊM xuất bản 1974

    Truyện Dịch VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 3 VIEWS 14

    Chưa bao giờ lịch sử nhân loại đầy rẫy những đau thương và thống khổ như hiện nay. Thế mà chúng ta vẫn gặp được đó đây những con người riêng lẻ mà nỗi đau khổ chung không thể nào động đến họ được. Họ đâu phải là những con người không tim, hơn thế nữa! Thế giới không hiện ra với họ như hiện ra với chúng ta. Họ có lối nhìn của riêng họ. Chúng ta cho rằng họ đã chết với thế giới này, thực ra họ đã sống trong khoảnh khắc, sống tràn đầy và những tia sáng từ con người họ chiếu ra cả một bài ca vui bất tận.

  • Thời Của Những Kẻ Giết Người - Nghiên Cứu Về Rimbaud

    Thời Của Những Kẻ Giết Người - Nghiên Cứu Về Rimbaud
    Henry Miller
    HỒNG HÀ xuất bản 1971

    Truyện Dịch Phi Hư Cấu VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 2 VIEWS 8767

    Chí­nh vào năm 1927, trong tầng lầu chìm dưới mặt đất của một ngôi nhà tối tăm dơ dáy ở Brooklyn mà tôi được thấy tên tuổi Rimbaud được nhắc đến lần thứ nhất. Lúc ấy tôi ba mươi sáu tuổi và đang ở trong Mùa địa ngục dài đằng đẵng của riêng tôi. Một cuốn sách rất lý thú về Rimbaud đang nằm đâu đó trong căn nhà nhưng tôi chẳng hề ngó ngàng tới một lần. Nguyên do là bởi tôi ghê tởm người đàn bà chủ nhân cuốn sách lúc ấy đang sống chung với chúng tôi. Trong vẻ mặt, tí­nh tình và cử­ chỉ của nàng, như sau này tôi khám phá thấy, hơi giống Rimbaud như người ta có thể tưởng tượng.

TO TOP
SEARCH